Một buổi chiều mưa bay! |
Có một lần mưa gọi bóng chiều
Lối thu đi qua và rộng hơn m ùa đông về trước gió
Ta đưa bàn tay bỗng ngón gầy chối bỏ
Từng ngõ – từng ngõ – ơ hờ!
Đường nào đưa nhau sang những bến bờ
Chuyện quên – nhớ, chuyện buồn – vui khắc khoải
Chuyện được – mất, chuyện xa – gần còn mãi
Những nhịp cuộc đời kịp – lỡ lỗi bâng khuâng.
Ta sẽ có một buổi chiều mưa bay em về không?
Chối bỏ một lần mùa thu thay áo
Những khắc khoải giao thời...
Người giấu bàn tay đi sau những tiếng nói cười
Người giấu cả lòng nhân từ mà người từng có
Người giấu trái tim người trong những lầm lũi nọ
Dù đã từng hứa rằng sẽ đặt vào nơi ta
Cơn mưa chiều bỗng lạnh đến xót xa
Bỗng ngập mắt - ngập cái nhìn nhức nhối
Lối chợt bặt im những con đường vội
Trong một tối về quên những sớm mai
Hơi thở cô đơn bồi đắp lại hình hài
Sau tiếng gió bỗng đâu – mùa đông đến
Sóng đánh thức mặt sông khi thuyền rời xa bến
Vắng người rồi ta sẽ bước với chiều mưa bay.
Nguồn: 24h
Đăng nhận xét