Con đường của tôi |
Tôi chùn chân trên con đường đang bước
Muốn dừng lại mọi thứ sẽ buông xuôi
Tôi đang đi giữa dòng người tấp nập
Họ nói cười vui vẻ biết bao nhiêu
Tay trong tay dưới ngọn đèn cao áp
Ngồi tựa vai nhau trên thảm cỏ-sân trường
Nơi tình yêu sao có mình lẻ bóng?
Một lỗi cô đơn thật chạnh lòng
Bao năm chinh chiến trên đèn sách
Lủi thủi-lang thang khắp giảng đường
Một phút dừng lại ngồi suy nghĩ
Sao chẳng có người thấu hiểu được lòng ta
Mình không kén, mình không kiêu, mình đâu trẻ
Mình hơi hiền, hơi lặng lẽ sống nội tâm
Trái tim mình chẳng xúc cảm yêu thương
Ô sắt đá gặp nhiệt độ còn tan chảy
Sao hỏi mình? Mình bằng thịt bằng da
Trái tim ta đâu phải là băng giá!
Cũng ngắm chân dài, cũng thổn thức người xưa
Chuyện xưa cũ đã đi vào dĩ vãng
Người xa rồi còn lại ta với ta
Thôi đứng dậy vươn vai và đi tiếp
Nụ cười trên môi sao mặn đắng trong lòng.
Có ai biết mỗi một mình mình bước,
Có ai nhìn thấy giọt lệ mình rơi?
Mình đâu khóc đó chỉ là rơi lệ,
Mình đâu buồn đó chỉ là chưa quen
Đường còn dài mà chân mình đã mỏi
Nào tiếp đi cuộc sống không đợi ta
Một bờ vai một mái nhà hạnh phúc
Là của ta- ở phía cuối con đường.
Trên đường dài không may mình vấp ngã
Đừng buồn lòng, đừng chờ đợi một bàn tay
Hãy đứng dậy bằng đôi chân và ý chí
Hãy bước đi chớ chờ đợi người dìu
Mạnh mẽ nên hỡi chàng trai sắt thép
Phút yếu lòng sẽ lung chảy tương lai
Họ có đôi mọi con đường ngắn lại.
Mình một mình đường rộng bước thênh thang
Mình ta bước bằng hai người cùng bước
Đên cuối con đường ai được gọi thành công.
Nguồn: 24h
Đăng nhận xét