BREAKING NEWS

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

Người đàn bà bán lộc

Giờ giao thừa. Những tiếng chuông rung lên lay động màn đêm. Tiếng còi tàu báo hiệu năm mới. Những chòm pháo bông sáng rực cả khoảng trời. Mùa xuân đang đến.
Người đàn bà bán lộc

Bà Ba sửa soạn lại những nhánh trầu, xếp chúng vào mủng. Năm mới đến, thế mà, bà vẫn cứ đều đều công việc của mình.
Bà làm nghề bán trầu cau hàng chục năm nay. Bà muốn đem lại nụ cười đỏ như son cho các bà, nên bà chọn nghề này. Hằng ngày, cứ sáng sớm là bà gánh hàng lên chợ. Vẫn chỗ ngồi khép nép giữa những đồ hàng đúng kiểu của cái chợ mua giành bán giựt, bà Ba đặt lên chiếc mủng những lá trầu, những vôi, những hột cau khô. Bà lầm lũi làm công việc của người già khi còn đủ sức để lo cho cái ăn, cái mặc của chính mình. Bà không đon đả mời mọc khách hàng. Khách của bà toàn là những người quen, gần như là những bạn già với bà. Lâu lâu mới có một vài đứa trẻ đến mua hàng của bà về cho nội, cho ngoại.
Thắp nén nhang làm lễ Hành khiển, bà khấn thầm : “Con là Nguyễn Thị Ba, năm nay 77 tuổi, làm nghề bán trầu cau, cư ngụ tại phường Phước Mỹ, bày biện hương đèn, hoa quả, trà bánh, cáo với các thần cho con được khỏe trong năm nay”. Bà biết rất rõ sức khỏe của mình. Tuổi già sức yếu là chuyện thường tình, ai cũng phải mang. Nhiều lần, đứa con trai muốn bà về sống với nó, nhưng bà từ chối. Bà không muốn làm phiền con cháu.

Nhìn khói hương bay nhẹ, bà thanh thản trong lòng, bà thầm nghĩ : “Cả cuộc đời mình, mình không làm điều gì xấu. Ước gì mình cứ khỏe để nhìn con, nhìn cháu nên danh, nên phận là mình mãn nguyện”.
Đèn điện khắp xóm bật sáng trưng chào xuân mới. Mọi người đều thức đón xuân. Chiếc cát-xét từ nhà ai vẳng lên khúc nhạc Hái lộc đầu năm. Bài hát làm bà nhớ lại thời con gái. Hồi đó bà thường đi lễ chùa hái lộc đầu xuân. Chỉ còn lại những kỷ niệm trong ký ức.

Bà dậy thật sớm, sớm hơn ngày thường, gánh trầu rời khỏi nhà…
Bà xếp những ngọn trầu, toàn là trầu tươi xanh trên mủng, rồi ngồi chờ đợi trước cổng chùa.
Nhiều người đi lễ đầu năm. Áo quần mới, lời nói tốt đẹp rộn lên. Ngày mới của năm mới bắt đầu.
Sương sớm thầm nhẹ trên những ngọn trầu. Sương tươi xanh trên mủng trầu của bà.
Một người đến chọn lộc đầu năm.
Hai người, rồi ba người đến mua lộc…
Ai cũng mua lộc đầu năm.
Sương xuân vẫn còn rơi. Chỉ còn lại đôi mủng trống.
Bà lặng lẽ đếm những tờ giấy bạc mới tinh. Một ngàn, hai ngàn, ba ngàn…Bà mở chiếc túi vải giắt trong lưng quần ra, rồi bỏ tiền vào.
Trên đường về nhà, bà nhai tiếp miếng trầu. Nụ cười già của bà đỏ thắm. Tiếng nhạc xuân vẳng đưa : Mùa xuân ! Một mùa xuân nho nhỏ, lặng lẽ dâng cho đời…
Những đứa cháu của bà sà vào lòng bà. Bà rút những tờ giấy bạc mới tinh, những đồng tiền bà bán lộc đầu năm lì xì cho bọn trẻ…
Tác giả: chikim504@gmail.com

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Sentry - The Void

SenTry

NGUỒN GỐC:
Năm 1947, Cơ quan K của Canada (nơi sau này sẽ tạo ra Wolverine) và phần còn lại của dự án Rebirth (dự án Captain America) của chính phủ Mĩ hợp tác với nhau, họ ko chỉ định tạo ra huyết thanh siêu chiến binh 1 lần nữa mà họ định tạo ra 1 thứ huyết thanh mạnh gấp hàng nghìn lần như vậy. Dù dự án này được quan tâm rất nhiều nhưng kết quả đạt được hầu như là bằng 0. Dự án bị hủy bỏ sau mấy mươi năm tiến hành, nhưng những kết quả mà họ đã đạt được, họ đã làm được tới đâu thì vẫn còn là 1 ẩn số.

NƯỚC MĨ, 10 NĂM SAU ĐÓ..
Cậu học sinh trung học Robert Raynolds đột nhập vào phòng thí nghiệm của tiến sĩ Cornelius, tại đây cậu tìm được 1 lọ huyết thanh màu vàng sóng sánh. Uống cái ực, lọ huyết thanh gây ra những biến đổi dữ dội trên cơ thể Robert, ban cho anh ta 1 nguồn sức mạnh vô tận, sức mạnh của 1 triệu mặt trời.
Chắc có lẽ tại ko biết được lọ huyết thanh này sẽ có ảnh hưởng thế nào lên con người nên Tiến sĩ Cornelius vẫn chưa thử nghiệm trên con người, anh Robert làm liều uống đại.
Sau khi đập bọn côn đồ hay bắt nạt cậu trong trường 1 trận, Robert về nhà, làm cho mình 1 bộ trang phục và lấy nhân dạng là siêu anh hùng Sentry.
Mặt tối của sức mạnh Sentry là The Void. Sentry sẽ biến thành The Void khi lâm vào trạng thái khủng hoảng thần khinh. The Void còn mạnh hơn cả Sentry, hoàn toàn có khả năng hủy diệt cả thế giới. Ms Marvel đã nói rằng “thảm họa Scarlet Witch” sẽ chẳng là gì so với những việc mà Sentry/The Void có thể làm
SỨC MẠNH:

Lọ huyết thanh thay đổi cấu trúc phân tử trong cơ thể Robert, ban cho chúng năng lượng photon của ánh sáng. Sức mạnh của Sentry phụ thuộc vào trạng thái tinh thần của bản thân, dù cực hạn sức mạnh của Sentry vẫn chưa được xác định, nhưng sức mạnh Sentry hoàn toàn có khả năng vượt qua được Cosmic Power của Silver Surfer, God-Force của Thor và cả Phoenix Force của thực thể vũ trụ Phoenix. Dù được ban cho sức mạnh khổng lồ vô tận như vậy như Robert Reynolds ko thể kiểm soát hoàn toàn được nó, Robert bị chứng tâm thần phân liệt, sợ ko gian rộng và sợ chính sức mạnh của bản thân mình.

SỨC MẠNH SENTRY SỞ HỮU:
- SIÊU SỨC MẠNH: 100 tấn nâng 1 cái nhẹ hiều, như muỗi. Trong sự nghiệp siêu anh hùng của mình Sentry có khá nhiều thành tích ấn tượng như dễ dàng hạ gục Terrax (sứ giả của Galactus) dùng tay ko bẻ gãy cây rìu của hắn (Terrax với cây rìu của mình có thể xẻ 1 hành tinh làm 2), làm quá tải Absorbing Man (1 siêu tôi phạm có khả năng hấp thụ năng lượng), tay ko nâng được cả chiến hạm hellicarrier của SHIELD, tay ko xé Ares thần chiến tranh làm 2 và theo lời của Spider-man thì Sentry đã từng hạ được cả Galactus.
- KHI BIẾN THÀNH THE VOID, sức mạnh của anh này còn được tăng lên nhiều lần, bẻ gãy tất cả các xương trong người Hulk.
Trong WWH, lúc Sentry bùng nổ sức mạnh của mình để đánh với Hulk, Sentry thấy mình sắp mất kiểm soát, ngọn lửa sắp nhấn chìm cả thành phố nên Sentry dừng lại và đề cho Hulk đánh bại mình, trước khi gục xuống Sentry còn tranh thủ cám ơn Hulk. Hulk thật ra hoàn toàn ko thể so được với Sentry.
- SIÊU TỐC ĐỘ:
Bay tới mặt trời và quay về trong giây lát, nhanh hơn cả vật tốc ánh sáng (ánh sáng mất tới 8 phút). Trong sự kiện Secret Invasion, Sentry bay tới sao Mộc trong dường như là ngay lập tức, tới đây thì có thể xem như hoặc là Sentry có khả năng bẻ cong ko gian, hoặc là Sentry bay nhanh gấp hàng chục lần tốc độ ánh sáng.
SIÊU SỨC BỀN: ko biết mệt mỏi là gì.
SIÊU GIÁC QUAN: nghe được sóng siêu âm của cá voi, nghe tiếng đập cánh của con bướm bên châu Phi khi bản thân đang ở Mĩ (vãi Sentry)
Siêu phản xạ: né được đạn từ súng bắn tỉa
CƠ THỂ BẤT HOẠI: Iron Man quét toàn bộ cơ thể Sentry và ko tìm ra được điểm yếu nào. Sentry đã bay xuyên qua mặt trời mà vẫn còn sống. Ko có cách có thể giết chết được Sentry. Phù thủy Morgan le Fay dùng bùa phép của mình làm Sentry nổ tung. Lát sau Sentry từ trên trời xuất hiện, khỏe mạnh bình thường như chưa có gì xảy ra.
ĐIỀU KHIỂN ÁNH SÁNG: Sentry khi xuất hiện thường có hào quang xung quanh cơ thể (cứ như là Chúa vậy). Từ mắt và tay, Sentry có thể bắn ra 1 nguồn năng lượng cực mạnh.
KHẢ NĂNG TÂM LINH: Ko rõ Sentry có thể sử dụng khả năng như Giáo sư X hay Emma Frost ko nhưng Sentry có thể xóa toàn bộ kí ức của mọi người trên hành tinh.
TÁI SINH NGƯỜI CHẾT: Sau khi Ultron sát hại vợ của Sentry, anh này chỉ cần chạm vào là cô ấy sống lại (Sentry cũng ko biết là mình có khả năng này). Ngoài ra khả năng này còn dùng để chữa thương cho đồng đội.
THAY ĐỔI CẤU TRÚC VẬT CHẤT: Có thể chuyển đổi chất này thành chất khác (Khi đánh nhau với Molecule Man thì Sentry mới biết mình có khả năng này) . Sentry tái tạo lại cơ thể khi bị Molecule Man biến thành chất lỏng. Sau đó Sentry giết luôn cả Molecule Man.
- ĐIỂM YẾU:
Dễ bị tấn công bởi các đòn tâm linh.
Sentry bị mắc bệnh thần kinh nghiêm trọng, sức mạnh của Sentry mạnh hay yếu là do điều kiện thần kinh của anh ta.
Khi biến thành The Void hoặc teo trở lại thành hình dạng con người (Robert Reynolds), cơ thể Sentry dường như ko còn bất hoại nữa (với The Void thì ko bất bất hoại cũng ko thành vấn đề, Void điều khiển được phân tử nên hồi phục nhanh kinh khủng, ném vào mặt trời vẫn còn sống).
Thor  đã tùng dùng 1 tia sét khổng lồ giật chết The Void (lúc này chưa biến hình hoàn tất), xong ném cái xác vào mặt trời để đảm bảo The Void ko thể trở lại được nữa.

RICH AT HỘI MARVEL

Kurse - Algrim the Strong


Kurse được tạo ra hoàn toàn bởi Walter Simonson trong tập Thor 347 phát hành năm 1984 (Walter vẽ bìa, viết cốt truyện, vẽ chì và đi mực tập này hoàn toàn) với tên gọi là Algrim the Strong, 1 trong những Dark Elf từ realm Svartalfheim, phục vụ mệnh lệnh của chúa tể Dark Elf- Malekith the Accursed.
Cao 2,1m Nặng 382kg


Tiểu sử:
Algrim lần đầu tiên xuất hiện khi Malekith bắt giữ Lorelei, 1 phụ nữ Asgard đã dùng bùa yêu với Thor. Để cứu Lorelei, Thor đến Svartalfheim và bị Algrim mai phục, trong khi cả 2 đánh nhau thì Malekith khiến cho cả 2 rơi xuống 1 hồ dung nham nóng chảy. Thor được phép thuật từ cây búa Mjolnir cứu nhưng Algrim thì chìm trong nham thạch.
Beta Ray Bill và Power Pack sau đó tới và trợ giúp Thor, Thor dùng Mjolnir tạo 1 luồng nhiệt cức lớn bắn vào Kurse, nhiệt độ của nó khiến Kurse nhớ ra điều gì xảy ra tại hồ nham thạch và biết rằng mình đang trả thù nhầm người.
Energizer, 1 thành viên Power Pack hút năng lượng từ cây búa của cả Thor và Beta Ray Bill và bắn Kurse, Kurse ngất. Thor sau đó đề nghị Beyonder đưa Kurse tới Hel- realm địa ngục của thần thoại bắc âu- để tìm Malekith đang chết ở đó.
Kurse đến Hel và đập tanh bành cả nơi này, Hela – chủ nhân của Hel chỉ cho Kurse quay lại Asgard để tìm Malekith, lúc này đang dùng năng lực biến hình đóng giả Balder. Kurse giết Malekith, sau khi toại nguyện, Heimdall dẫn Kurse vào đại sảnh của Asgard, Darkelf này giờ trở thành người bảo vệ cho trẻ em Asgard.
Kurse đã giúp Balder def trụ ở Asgard trước đoàn creep Frost Giant và hy sinh thân mình để bạo vệ Asgard trong sự kiện Ragnarok(2004).
Kể từ sau cái chết ở Ragnarok thì Kurse vẫn chưa trở lại.

Năng lực:
Siêu sức mạnh: 1 thứ năng lực rất chung chung, nhưng sẽ không quá chung chung khi biết rằng Kurse vs Thor giống như Abomination vs Hulk. 1 Villain mạnh mẽ hơn hẳn người anh hùng. Trước khi được Beyonder tăng sức mạnh thì Algrim đánh chỉ gần ngang ngửa Thor, sau khi trở thành Kurse thì mạnh hơn gấp 2 lần Thor (Thor bị đánh bại khi vẫn đang đeo Belt of Strength-item x2 sức mạnh). Cũng dễ hiểu lý do Kurse khỏe được đến vậy khi người ban sức mạnh là Beyonder chứ không phải ai khác =)) Hợp lý.
Siêu tốc độ và Siêu dai sức: lúc là Algrim thì hơi kém hơn Thor chút, sau khi thành Kurse thì ít nhất phải ngang Thor
Siêu độ bền: đỡ được toàn bộ năng lực Mjolnir và StormBreaker mà mới chỉ ngất chứ không bị thương hay tử ẹo. vậy là đủ để hình dung.
Giáp sống: bộ giáp mà Beyonder trao cho Kurse trở thành 1 phần cơ thể , nó có thể lớn lên, hồi phục như 1 bộ phận bình thường của cơ thể Kurse.
Trường thọ: không phải bất tử, Kurse chỉ gài đi với 1 tốc độ rất chậm, nhưng miễn nhiễm với mọi bệnh tật mà người trái đất biết đến.
Truy dấu tâm linh: Kurse có khả năng cảm nhận tinh thần và truy lùng theo dấu vết của 1 người nào đó cho dù ở rất xa. Đây là khả năng được Beyonder ban cho, giới hạn vẫn chưa xác định.
Kỹ năng chiến đấu: Algrim không phải là 1 tên cục súc cậy khỏe như cái tên Algrim the Strong của mình. Hắn là chiến binh tinh nhuệ nhất của quân đội Darkelf, mặc dù kém hơn Thor một chút về tốc độ và sức mạnh nhưng kỹ năng chiến đấu cao đã bù lại cho Algrim để có thể cầm cự với thần sấm 1 cách cân sức.
Đừng đánh giá thấp những chiến binh của Svartalfheim.
Điểm yếu: giống như mọi Darkelf, điểm yếu của Algrim là sắt, tuy nhiên khi biến thành Kurse, với toàn thân là giáp, điểm yếu này cũng mất đi.

-FB- at Marvel Hội

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

Bảng phân vai chính thức của Guardian Of The Galaxy 8/2014

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

Lá thư em viết riêng cho anh

Khi còn yêu nhau em là trăng khuyết thế mà chỉ sau một ngày em lại là cát bụi rồi, thời gian yêu nhau chỉ đánh đổi bằng 5 chữ “Mình chia tay em nhé”.

Lá thư em viết riêng cho anh
Khi em ngồi viết lá thư này cũng hơn 1h sáng, ngoài trời mưa đã tạnh, dường như ông trời biết em đang buồn. Chẳng hiểu sao em lại viết cho anh những dòng thư này, có lẽ để tự bản thân em an ủi mình. Sao anh phải chạy trốn em làm gì? Em cần nói chuyện rõ ràng với anh vậy mà anh lại cứ im lặng không dám đối diện với em, sự thật vì anh sợ em sẽ khóc hay anh sợ rằng em níu kéo anh? Không bao giờ đâu anh ạ, em có khóc thì cũng chỉ mình em biết, anh sẽ không thấy nước mắt em rơi đâu, chẳng việc gì em phải yếu đuối trước mặt người khác. Dù sau này anh có gặp em thì anh vẫn chỉ thấy một cô bé hồn nhiên, hóm hỉnh và dễ thương thôi. Anh chẳng thể biết được trong lòng em sẽ thế nào đâu.

Có lẽ ngày mai trời sẽ tạnh mưa vì sau cơn mưa trời lại sáng, nhưng biết bao giờ đến ngày mai đây, sao em thấy đêm dài quá. Khi tất cả mọi người đang chìm sâu trong giấc ngủ thì riêng em ngồi một mình chìm đắm trong sự thật rằng em vừa chia tay người yêu vì một lý do gì đấy không thể biết được, chỉ có thể biết anh đã phản bội em và anh sẽ lấy người anh không yêu. Thế là sao hả anh, tình yêu giữa em và anh chỉ đơn giản thế sao, nói chia tay là xong à, nhẹ nhàng và dễ dàng thế thôi sao… Em có lỗi gì hay em làm sai chuyện gì? Hàng nghìn câu hỏi cứ hiện lên trong đầu em mà chẳng ai giải thích giúp em nữa. Tại sao lại như vậy anh, những gì anh nói anh hứa chỉ là lời nói không thật lòng, là em đã bị lừa mà không hề biết gì. Em ngây thơ tưởng đó là sự thật mà vội tin không chút tính toán so đo thiệt hơn. Mà cũng đùng thôi chắc có lẽ em bị quả báo vì làm nhiều người khổ vì mình, em tàn nhẫn với người yêu mình, em thơ ơ với họ một cách tàn nhẫn mà không đáp trả lại tình cảm, theo đuổi lâu nhưng chỉ nhận lại con số không từ em và bây giờ người khổ lại là em. Em đạp đổ tình cảm của họ thì bây giờ em lại bị chính người em yêu đạp đổ tình cảm mà bấy lâu em cứ tưởng rằng nó sẽ có hạnh phúc nhưng em đã nhầm. Tình yêu không đủ lớn để ta có thể vượt qua mọi sóng gió của cuộc đời mà chỉ có thể tin vào thực tế của cuộc sống. Bạn bè em thường nói con gái chỉ cần tìm người yêu mình và mang đủ điều kiện vật chất để sống tốt, không có tình yêu thì vẫn sống chứ không có ăn thì chết, nhưng em lại nghĩ khác, em mơ mộng hơn nên bị vỡ mộng anh ạ.


Khi còn yêu nhau em là trăng khuyết thế mà chỉ sau một ngày em lại là cát bụi rồi, thời gian yêu nhau chỉ đánh đổi bằng 5 chữ “Mình chia tay em nhé”. Đó cũng là câu cuối cùng em muồn nói với anh. (Ảnh minh họa)

Anh ơi! Ai có thể tìm giúp em câu trả lời được không? Vì sao những người em thương yêu nhất họ lại thích làm tổn thương em mà không phải ai khác, sao không phải là người ngoài, mà là bố mẹ em và bây giờ là chính anh người mà em đã yêu thật lòng nhất. Em cứ tưởng rằng cuộc đời cho em nỗi đau thì cho em người xoa dịu nỗi đau ấy nhưng không nỗi đau chồng lên nỗi đau, không biết kiếp trước em có làm điều gì ác không mà bây giờ em phải chịu đựng như vậy. Người ta nói nỗi đau nào rồi cũng sẽ lành nhưng anh ơi nếu như vết thương quá lớn theo năm tháng rồi cũng sẽ lành nhưng liệu rằng nó có lành lặn lại như cũ không hay để lại sẹo và mỗi khi trái gió trở trời lại đau âm ỉ, nó sẽ chẳng bao giờ lành vết thương và nỗi đau đi theo suốt cuộc đời. Dần dần nỗi đau ấy sẽ trở nên chai sạn và không còn cảm giác.

Ngoài trời lại mưa làm em muốn khóc quá, nhưng em không khóc được nữa đâu vì hai mắt em bây giờ chẳng còn nước mắt nữa rồi. Ngày xưa đêm nào em cũng khóc, khóc đến mức cái gối em nằm mốc đen mà không sao giặt sạch được, rồi một thời gian không còn nước mắt để khóc nữa cho đến hôm nay em khóc trong tiếng nấc nghẹn ngào. Buổi tối mọi người vào chơi em nói mình chia tay mà không một ai tin, vì em vừa nói vừa cười thì ai tin cơ chứ, mọi người thấy em vẫn bình thường như không có chuyện gì hết, nhưng khi mọi người ra khỏi cửa thì nước mắt em sao lúc đấy cứ lăn dài trên má như bị ai tát vào mặt đau lắm. Em đã nói không được khóc nhưng sao nước mắt cứ rơi, đến đêm về thì em không thể khóc to được nữa. Em đã cố cắn vào môi thật chặt để không bật ra tiếng nấc trong đêm, em cố gắng lấy lại bình tĩnh nhưng sao không được vậy anh. Em càng nghĩ lại càng không hiểu lý do gì, 2h sáng em vẫn gửi tin nhắn cho anh để hỏi nhưng không một câu trả lời, được thôi tùy anh em không hề níu kéo anh vì em biết anh có lý do để làm như vậy.

Anh à! Hình như có lần em đã kể cho anh nghe chuyện tình yêu giữa nhím và cá rồi thì phải, nhím và cá yêu nhau nhưng không thể ôm nhau vào lòng vì trên người nhím có gai vì muốn được ôm cá mà nhím đã dứt từng cái gai trên người mình. Nhìn nhím đau đớn mà cá còn đau hơn gấp trăm nghìn lần vì không muốn nhím phải đau đớn thêm nữa mà con cá đã lẳng lặng ra đi để không phải nhìn cảnh người yêu mình vì mình mà phải đau đớn nữa. Nhím đâu biết rằng nhím đau 1 thì cá đau gấp 10 lần. Câu chuyện này em đã nghe trong lời của một bài hát, có người nói với em rằng nếu như bạn thích nghe nhạc buồn thì sau này tâm trạng bạn cũng như vậy, thế mà em không tin em vẫn tin ông trời sẽ không bao giờ cho em nhiều nỗi đau nhưng em đã nhầm.

Ngày mới khi quen anh và trêu anh thì đúng là chỉ là sự trêu đùa của em mà thôi, em cũng không có ý định yêu anh thật, nhưng vì em bị nhiều người nói vì tính vô cảm và thơ ơ với con trai quá. Em bị mọi người nói đùa đã xấu lại còn kiêu, mà em cũng thấy thế thật nên em đã sửa, em yêu anh nhưng ai học được chữ ngờ đâu, ai biết trước điều gì sẽ xảy ra. Bây giơ em biết tin ai đây người yêu mình còn đổi thay được.

Đúng là buổi tối em có nhắn tin em không trách móc gì anh hết là em đang nói dối anh đấy, thật sự em trách anh lắm, trách anh sao lại yêu em, anh nói trái tim anh một nửa dành cho em bây giờ thì dành cho ai vậy anh? Đúng là nửa trái tim của anh dành cho em chưa đủ lớn để vượt qua tất cả rồi anh nhỉ, đúng là không phải chuyện gì cũng có thể vượt qua được mà đôi khi phải chạy trốn mà không dám đối diện. Em tin anh yêu em điều đấy là sự thật, một lý do gì đấy mà chúng ta phải chia tay thì đó cũng là sự thật mà cả anh và em không muốn. Anh biết lúc em nói nếu như bố mẹ phản đối thì em cũng chia tay thì chính anh là người động viên em khuyên em không được từ bỏ vậy mà bây giờ anh từ bỏ rồi đấy. Khi em nói chia tay thì anh nói em muốn thế lắm à, em trả lời là không và bây giờ anh chia tay em, cho em hỏi anh được không anh muốn như thế lắm à? Em biết anh cũng sẽ trả lời là không, nhưng yêu em anh không thể bên cạnh em được đúng không? Rồi những khoảng cách ở bàn tay em sẽ được lấp đầy bằng bàn tay người khác mà không phải là anh, và bàn tay anh cũng vậy sẽ được một bàn tay khác lấp đầy mà không phải là em. Đúng là chuyện tình cảm sao lắm trái ngang thế.


Chẳng hiểu sao em lại viết cho anh những dòng thư này, có lẽ để tự bản thân em an ủi mình. Sao anh phải chạy trốn em làm gì? (Ảnh minh họa)

Bây giờ trời cũng đã gần sáng rồi anh ạ có rất nhiều điều em muốn nói nhưng nói để mà làm gì, vô nghĩa hết. Em chỉ mong anh hãy quên em đi anh nhé, anh hãy xóa hết những gì thuộc về em, những bức ảnh, những cuộc ghi âm anh đừng để lại bất kì một thứ gì hết, đừng nên nhớ một người con gái chẳng có gì như em, anh hãy chôn thật sâu chuyện tình yêu của em và anh vào đáy lòng mình và đừng bao giờ để nó ảnh hưởng đến cuộc sống thực tại. Còn điều này nữa em mong anh hãy giữ kín trong lòng đừng bao giờ anh kể với ai về em, về chuyện tình cảm, về kỉ niệm đẹp của em và anh nhất là với người yêu anh sau này. Chuyện tình yêu của chúng mình sẽ chỉ sống ở trong lòng mà không ai biết được, cuộc sống của anh sẽ chẳng bao giờ có hình bóng của em, hãy nghĩ về em để anh sống tốt hơn thôi. Sau này dù có chuyện gì đi chăng nữa thì anh cũng phải yêu thương vợ anh hết lòng đấy nhé, sống có trách nhiệm, bảo vệ chăm sóc người mà cùng anh đi suốt cuộc đời còn lại. Anh đừng suy nghĩ cũng đừng lo cho em anh biết em mạnh mẽ thế nào rồi cơ mà, nếu có dịp chẳng may gặp lại em anh lại thấy miệng em toe toét cười thôi, chỉ sợ anh khóc ấy. Em chúc anh thành công trên mọi bước đường, vui vẻ và hạnh phúc. Anh phải giữ gìn sức khỏe và phải biết tự lo cho bản thân mình và sau này trên chặng đường anh đi dù có khó khăn thế nào thì anh cũng không được cho phép mình lùi bước trước bất kỳ một điều gì đấy.

Bây giờ cũng 5h sáng rồi em phải ngủ tí đây mai mắt sưng húp lên là mọi người biết em khóc đấy, anh đừng nghĩ em sao mau nước mắt thế anh yên tâm là không bao giờ em phải khóc trước mặt ai đâu, em muốn khóc là vì em tự xoa dịu vết thương trong lòng mình thôi, lúc đấy em sẽ cảm thấy dễ chịu hơn. Anh cũng thế khi nào buồn quá thì anh cứ việc khóc anh sẽ thấy nhẹ lòng hơn rất nhiều, đừng xấu hổ vì con trai cũng khóc được mà miễn sao không ai biết là được. Đọc xong thư này thì anh hãy xóa đi nhé, em có một quyển nhật kí viết cho riêng anh nữa cơ nếu như gặp anh em sẽ đưa cho anh đọc, xong anh đốt đi nhé, em định sinh nhật anh mới đưa cho anh nhưng giờ thi chẳng để làm gì hết.

Gửi tặng anh một câu thơ

Em không muốn là hạt cát bụi

Dưới chân anh là một kẻ vô tình

Em chỉ muốn là vầng trăng khuyết

Thắp cho riêng anh trong đêm tối lạnh lùng.

Khi còn yêu nhau em là trăng khuyết thế mà chỉ sau một ngày em lại là cát bụi rồi, thời gian yêu nhau chỉ đánh đổi bằng 5 chữ “Mình chia tay em nhé”. Đó cũng là câu cuối cùng em muồn nói với anh.

Cám ơn mẹ đã sinh ra anh, cám ơn anh đã bước vào cuộc đời và cám ơn anh đã bước ra cuộc đời em. Cảm ơn vì anh cho em biết thế nào là yêu, thế nào là buồn, thế nào là đau khổ, thế nào là sự miên man của nỗi nhớ và thế nào là vị đắng cay ngọt bùi trong tình yêu.
(eva.vn)
 
Copyright © 2014 Thủ Thuật Hay.