“Chúng tôi đến với nhau không trách nhiệm, sex không trách nhiệm, chung sống với nhau càng không trách nhiệm. Khi chia tay chúng tôi không hề có sự ràng buộc nào. Chỉ giống như hai cá thể xa lạ không còn quen biết nhau. Thứ duy nhất chúng tôi đã từng có để đến với nhau đó là Tình Yêu, nhưng để duy trì tình yêu, người ta còn cần rất nhiều thứ hơn nữa”
Dám yêu |
“Anh nhận rằng anh yêu tôi, anh dám làm và anh dám chịu. Tôi cũng nhận rằng tôi có đủ can đảm để yêu anh. Nhưng cuộc sống khiến cho con người ta phải chịu và phải trải qua rất nhiều đau đớn. Chúng tôi đã không thể lường được trước, một ngày nào đó, chúng tôi sẽ không còn muốn ở bên nhau nữa.”
Khi tôi 10 tuổi, tôi nghĩ rằng tình yêu thật diệu kỳ.
Khi tôi 15 tuổi bắt đầu với những rung động đầu tiên, tôi nghĩ rằng tình yêu thật ngọt ngào…
Khi tôi 20 tuổi, với những cú vấp và đau đớn đầu tiên, tôi cảm nhận rằng, ngoài vị ngọt tình yêu còn có vị đắng…
Khi tôi 22 tuổi, với những gì đã từng trải qua, tôi khẳng định rằng: tình yêu không chỉ đơn thuần là cảm xúc, đó còn là những va chạm và nỗi đau khác nữa. Tôi không còn cảm thấy tình yêu là màu hồng. Cũng không còn tin tình yêu là thứ duy nhất tồn tại được tôn thờ trên thế giới này.
Tôi đến với anh với sự trong trắng và ngây thơ của một đứa con gái hạnh phúc với tình yêu đầu tiên. Còn anh từng trải với nhiều mối tình nhưng dường như chẳng có ai ở lại bên anh mãi. Lần duy nhất và cuối cùng tôi hỏi về người cũ của anh là “Anh đã ngủ với cô ấy chưa?” Anh ngạc nhiên bởi giọng điệu thẳng thắn của tôi, sau đó cũng trả lời một cách thành thật. Tôi đánh giá cao việc anh thẳng thắn hơn là việc cố tình giấu diếm. Dù sao, đó cũng là chuyện đã qua, tôi chẳng có quyền phán xét bất kì điều gì, bởi vì tôi yêu anh sau khi anh chia tay cô gái ấy.
Tôi không còn nhớ được chi tiết lần đầu tiên của tôi đã diễn ra như thế nào, đó là một căn phòng rất đỗi bình thường trong một nhà nghỉ ven đường. Đó là một buổi chiều mùa Đông nhàn nhạt, lạnh lẽo. Tôi đã nghĩ rằng khi quan hệ với nhau thì phải là buổi tối, nhưng thực tế thì… chẳng có cái qui tắc nào cho điều ấy cả. Lần đầu tiên khiến cho tôi hoàn toàn thất vọng, tôi cũng không hề chảy máu, nó không hề giống như những bộ phim mùi mẫn tình cảm tôi đã xem trước đó, càng không giống như những gì tôi đã từng tưởng tượng, cũng chẳng phải như những gì mà trong văn thơ vẫn ca ngợi. Tất nhiên là sự thật bao giờ cũng phũ phàng, có điều, khi gắn bó và làm chuyện đó với anh tôi có cảm giác rằng mình đã chuyển tình yêu sang một giai đoạn mới. Nếu chỉ là tình yêu đơn thuần thì sau khi chuyện đó đến tôi cảm thấy tình yêu gắn với tình dục giống như món ăn được đổ thêm gia vị. Sau khi để chuyện ấy xảy ra, tôi vẫn nhớ những giọt nước mắt của mình lăn dài trên má rồi rón rén nằm sang một bên mép giường. Anh choàng tay ôm lấy tôi từ phía sau rồi chìm vào giấc ngủ, làn da của anh cọ xát vào người tôi mềm mại, tôi không thể nào nhắm mắt được, chẳng thể nào tin được mình lại có thể vừa để những chuyện ấy xảy ra.
Anh không hỏi tôi tại sao lại không có máu, còn tôi hoang mang cực độ. Rồi tôi cũng lấy hết cam đảm để hỏi về cảm xúc của anh. Anh chỉ cười và khẽ ôm tôi “Anh tin vào cảm nhận của mình!” Tôi dường như vỡ òa khi nghe được câu nói đó từ anh. Và khi đó, tôi đã nhủ rằng: tôi đã tìm thấy người đàn ông của cuộc đời mình.
Anh đã nói với tôi như thế, một cách bình thản, chẳng hề có gì giấu giếm. Khi nghe hết câu nói ấy, tôi đã hạnh phúc, rất rất hạnh phúc.
Lần đầu tiên của mình, quả thực tôi mù tịt về giới tính. Anh cứ khăng khăng khẳng định rằng sẽ không có chuyện gì hết, còn tôi nhất quyết đòi anh mua được thuốc tránh thai khẩn cấp. Sau hôm đó tôi phải lên mạng tìm hiểu các thông tin về các biện pháp phòng tránh thai. Thực ra, bố mẹ hoặc được giáo dục ở trường chẳng một ai nói cho tôi biết đến những điều ấy. May mà thời đại công nghệ thông tin có thể tìm kiếm đủ thứ để tự…học hỏi, chứ nếu không tôi có thể sẽ chết vì thiếu hiểu biết.
Tôi rất trẻ, đúng thế, và tôi đã trải qua lần đầu tiên của đời con gái như thế. Cho đến giờ khi nhớ lại tôi cũng chẳng còn nhớ được cặn kẽ nữa. Chuyện này cũng chỉ có tôi và anh biết với nhau, chẳng dại gì mà phơi bày hoặc tâm sự với bất kì với đứa bạn thân nào. Nói thẳng ra thì tôi cũng cảm thấy mình muốn được chia sẻ và tâm sự nhưng những đứa bạn cùng tuổi như tôi cũng mù tịt cả. Còn những đứa đã từng trải qua cũng chẳng đời nào hé răng. Suy cho cùng, sex đối với giới trẻ Việt Nam còn là vấn đề khá nhạy cảm, mặc dù nó vẫn được nhắc đến nhan nhản trên báo hàng ngày nhưng tất cả mọi người lại cố tình né tránh nó. Và điều đó, gây ra sự tò mò và nhiều hậu quả đáng tiếc khác. Trong đó có tôi, nếu có sự chuẩn bị kĩ lưỡng tâm lí có lẽ tôi đã không bị mất thăng bằng trong một thời gian khá dài.
Tôi có hối tiếc lần đầu tiên của mình hay không. Có. Hối tiếc chứ. Nhưng rồi cái cảm giác đó trôi nhanh bởi tôi còn anh và còn tình yêu. Anh không hứa hẹn về tương lai, không thề nọn hẹn biển nhưng tôi cảm nhận được tình yêu từ anh. Nếu có người sẽ nói tôi ngu muội nhưng quả thực, tôi đã chân thành với anh, tôi hết lòng vì tình yêu, những gì tôi làm cũng đã làm rồi. Nếu anh phản bội và quay bước đi cũng chỉ là việc may rủi mà thôi. Và có lẽ tôi là một đứa con gái may mắn, bởi anh, tốt đẹp hơn gấp trăm ngàn lần tôi vẫn nghĩ. Tôi đã tưởng tượng ra đủ thứ, nào là anh sẽ rời bỏ tôi, nào là anh đang lừa lọc tôi. Đủ thứ trên đời nhưng hình như tôi đã sai khi nghĩ vậy, bởi rằng, đàn ông khi yêu không chỉ đơn giản là tình dục mà còn là những thứ khác nữa. Tôi không biết, mãi mãi không biết được đó là gì, tạm gọi đó là một thứ mà chỉ có đàn ông với nhau mới biết.
Nếu anh yêu tôi, tôi cũng sẽ yêu anh, nếu không còn tình cảm nữa thì tôi cũng sẽ mang tình cảm đó cho người xứng đáng. Chẳng hề quan trọng chuyện chúng tôi đã gắn bó thân xác với nhau. Dù chưa từng trải qua quan hệ xác thịt với những người khác nhưng tôi đã tin như thế, và cố gắng sống như thế. Tôi đã chứng kiến nhiều người đã từng ràng buộc nhau bằng tờ đăng kí kết hôn, ràng buộc nhau bằng những đứa con nhưng rồi họ vẫn chia tay nhau đấy thôi. Và những ai cho rằng sex là một điều thật “kinh khủng” khi nhắc đến thì tôi cá rằng ai cũng phải trải qua những điều “kinh khủng” tương tự như thế ít nhất một lần trong đời.
Tôi đã yêu anh bằng cả trái tim mình, sống bên anh ngỡ như đến suốt cuộc đời rồi nhận ra rằng cuộc sống không phải những khoảnh khắc hạnh phúc sẽ tồn tại mãi mãi. Tôi yêu anh, và đã không thể nào lường trước được ngày mai, chúng tôi có còn ở bên nhau nữa hay không….Con đường tình yêu của chúng tôi đủ lẫn mùi vị ngọt, đắng, chua, cay và với những bước chân còn non nớt, chúng tôi đã chẳng thể đủ can đảm để níu tay nhau.
Tôi đã sống những tháng ngày mơ mộng đầu yêu đương.
Tôi đã sống những tháng ngày với tuổi trẻ và đam mê, với những vụng dại, với tình yêu và trái tim nóng ấm.
Tôi đã sống những tháng ngày như thế, yêu, chỉ biết yêu thôi.
Tôi đã sống những tháng ngày như thế,dám yêu, dám làm, dám chịu…
Nguồn: truyennganhay
Đăng nhận xét