Em tội nghiệp bản thân mình, khi nhìn anh và cô ấy tay trong tay, em chỉ có thể cố gượng cười và chúc phúc
Em tự thương hại mình |
Em tội nghiệp bản thân mình, khi nhìn anh hôn cô ấy, em chỉ biết lặng lẽ quay lưng bước đi
Em tội nghiệp bản thân mình, những lúc cô ấy làm anh tổn thương, em đau cho anh, buồn cho bản thân mình khi không thể làm gì giúp anh
Em tội nghiệp bản thân mình, khi nhớ về những kỷ niệm chỉ có thể òa khóc
Em tội nghiệp bản thân mình, những lúc nhớ anh muốn nhắn tin cho anh, nhưng lại chậc lưỡi “Thôi mình đừng làm phiền người ta”
Em tội nghiệp bản thân mình, hằng ngày phải mang chiếc mặt nạ, vui cười khi đi cùng cô ấy – vì cô ấy là bạn thân. Để rồi đêm về, chiếc mặt nạ được gỡ xuống chỉ còn lại những giọt nước mắt lăn dài. Em mệt mỏi...
Em tội nghiệp bản thân mình, những lúc vui chắc gì em là người đầu tiên anh nghĩ đến, nhưng lúc buồn em sẽ là người đầu tiên bên cạnh anh sẻ chia
Em tội nghiệp bản thân mình, chỉ biết lặng lẽ đứng bên cạnh anh, yêu anh âm thầm
Em tội nghiệp bản thân mình, dẫu biết anh và cô ấy không xứng đáng cho những giọt nước mắt của em, nhưng em vẫn cứ ngây thơ, ngốc nghếch
Em tội nghiệp bản thân mình, tại sao phải đau quá nhiều lần cho một nỗi đau
Em tội nghiệp bản thân mình, yêu anh đến ngây dại, để rồi cuối cùng người tổn thương nhất vẫn là em
Em tội nghiệp bản thân mình, mong manh và yếu đuối
Và điều cuối cùng, chỉ mình em tội nghiệp bản thân mình là đủ, em không cần ai thương hại. Em sẽ đứng vững trước những khó khăn, sẽ đạp lên những nỗi đau mà sống.
Nguồn: truyennganhay
Đăng nhận xét